Thứ Sáu, 21 tháng 3, 2014

Tình cờ nghe bài Mùa cũ của Mỹ Linh. Suy nghĩ lan man rồi bài thơ sau ra đời. Thấy như thật giống mình.

Giữa miền xa ngái ta gọi tên nhau
Lạc một nhịp rồi chia hai ngã
Con đường mòn vẫn uốn cong lượn
Dọc đường đi còn lắm những ngã ba.


Em gọi tên anh cho ngày mùa cũ
 Cho bao yêu thương chất chứa quay về
Cho mối tình đầu còn ngây thơ vụng dại
Bao giờ lại chung nhịp yêu thương.


Em gọi tên cho bạc màu thời gian
Khi ưu tư hằn lên trong ánh mắt
Cái nhìn đã thôi ngây ngốc
Đôi dại khờ đã rớt mãi phía sau.



http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/mua-cu-my-linh.i1GknwdKPA.html

0 nhận xét:

Đăng nhận xét