Thứ Ba, 25 tháng 3, 2014

Buổi trưa, khi ăn cơm xong. Mình hay ngồi nghe nhạc không lời. Cảm giác buổi trưa vừa yên ả vừa oi bức, nằm thư thái nghe nhạc rất dễ chịu. Tay chân giãn hết mức, đầu óc bay bay theo đám mây ngoài trời. Đó là buổi trưa ở nhà. Dù nhà mình cũng thuộc thành phố, nhưng ở ngoại thành thì nó khác lắm rồi.
Buổi trưa thành phố. Cơm, nhạc không thiếu. Nhưng cái nóng thì gấp trăm lần, không khí yên lặng thì hoàn toàn không có. Xe cộ chạy miết. Thật không hiểu, người ta đi đâu giờ này. Sài Gòn không thiếu xe, và nóng. Không gian như bị xé làm hai khi tiếng xe chạy qua, không có làn gió mát rượi nào cả, không có tàn cây xanh nào cả. Chỉ có nhiệt từ mặt đường, hâm hấp, bức bối, ồn ào.
Những nốt nhạc vào lúc này thì hơn cả gió

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Away-In-The-Manger-Brian-Crain/ZW6I0F8D.html

Cô gánh hàng rong đang trú nắng dưới tán cây, phe phẩy cây quạt. Những bác xe đạp oằn mình chở hàng dưới trời nắng nóng. Dăm ly trà đá mát rượi, khói thuốc phì phèo, mồ hôi nhễ nhại của phụ hồ hay bữa cơm hộp vội vàng của mấy em sinh viên. Tất cả đều hiện lên 1 buổi trưa trong từng nốt nhạc.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét